Tiết 58
Điều mặc khải ban qua Tiên Tri Joseph Smith tại Si Ôn, Hạt Jackson, Missouri, ngày 1 tháng Tám năm 1831. Trước đó, vào ngày Sa Bát đầu tiên, sau khi Vị Tiên Tri và nhóm của ông đến Hạt Jackson, Missouri, thì một buổi lễ được tổ chức, và có hai tín hữu được thu nhận bằng lễ báp têm. Trong tuần đó, một số Thánh Hữu Colesville từ Chi Nhánh Thompson và những người khác nữa đến đây (xem tiết 54). Nhiều người tha thiết muốn biết ý muốn của Chúa về họ ở nơi quy tụ mới này.
1–5, Những ai chịu đựng sự hoạn nạn sẽ được đội mão triều thiên bằng vinh quang; 6–12, Các Thánh Hữu phải chuẩn bị cho tiệc cưới của Chiên Con và bữa ăn tối của Chúa; 13–18, Các vị giám trợ là các phán quan ở Y Sơ Ra Ên; 19–23, Các Thánh Hữu phải tuân theo các luật pháp của xứ sở; 24–29, Con người cần phải dùng quyền tự quyết của mình để làm điều tốt; 30–33, Chúa truyền lệnh và hủy bỏ; 34–43, Để hối cải, con người phải thú nhận và từ bỏ các tội lỗi của mình; 44–58, Các Thánh Hữu phải mua đất thừa hưởng của mình và quy tụ lại ở Missouri; 59–65, Phúc Âm phải được thuyết giảng cho mọi người.
1 Hãy nghe đây, hỡi các ngươi là các anh cả của giáo hội ta, và hãy lắng tai nghe lời của ta, và hãy học từ ta, điều ta muốn về các ngươi, và cũng về vùng đất này là nơi mà ta đã gửi các ngươi tới.
2 Vì thật vậy, ta nói cho các ngươi hay, phước thay cho kẻ nào tuân giữ các giáo lệnh của ta, dù trong lúc còn sống hay khi đã chết; và kẻ nào trung thành trong cơn hoạn nạn, thì phần thưởng cho kẻ đó trong vương quốc thiên thượng sẽ lớn hơn.
3 Với đôi mắt thiên nhiên của các ngươi, hiện nay các ngươi không thể thấy được ý định của Thượng Đế các ngươi về những việc sẽ xảy đến sau này, và vinh quang sẽ đến sau nhiều cơn hoạn nạn.
4 Vì sau nhiều cơn hoạn nạn, phước lành sẽ đến. Vậy nên, rồi đến ngày các ngươi sẽ được đội mão triều thiên bằng vinh quang rạng rỡ; giờ phút đó chưa đến, nhưng đã gần kề.
5 Hãy nhớ điều này, là điều ta nói trước cho các ngươi biết, để các ngươi có thể suy xét kỹ, và thu nhận những gì sẽ đến sau này.
6 Này, thật vậy, ta nói cho các ngươi hay, vì lý do này mà ta đã phái các ngươi đi—để các ngươi có thể vâng lời, và để tâm hồn các ngươi có thể được chuẩn bị để làm chứng về những điều sẽ xảy đến;
7 Và cũng để cho các ngươi có thể được vinh dự để đặt nền móng, và làm chứng về vùng đất mà trên đó Si Ôn của Thượng Đế sẽ tọa lạc;
8 Và cũng để có thể chuẩn bị một bữa yến tiệc có những thức ăn béo bổ dành cho kẻ nghèo khó; phải, một bữa yến tiệc với những thức ăn béo bổ, và rượu quý tinh chế, để cho thế gian có thể biết rằng lời từ miệng các vị tiên tri quả không sai;
9 Phải, một bữa ăn tối trong nhà của Chúa, được sửa soạn rất chu đáo, mà tất cả các quốc gia sẽ được mời tới dự.
10 Đầu tiên là những người giàu có và những người trí thức, những người khôn ngoan và những người quý phái;
11 Và sau đó sẽ đến ngày quyền năng của ta; kế đó sẽ là những kẻ nghèo khó, những kẻ què, và những kẻ đui mù, và những kẻ điếc đến dự tiệc cưới của Chiên Con, và dự bữa ăn tối của Chúa, được chuẩn bị cho ngày vĩ đại sẽ tới.
12 Này, ta, là Chúa, đã phán vậy.
13 Và để cho lời chứng có thể đi ra từ Si Ôn, phải, từ miệng của thành phố di sản của Thượng Đế—
14 Phải, vì lý do này mà ta đã phái các ngươi đến đây, và đã chọn lựa tôi tớ Edward Partridge của ta, và đã chỉ định nhiệm vụ cho hắn trên đất này.
15 Nhưng nếu hắn không hối cải những tội lỗi của mình, là những tội không tin và lòng dạ mù quáng, thì hắn phải lưu ý kẻo bị sa ngã.
16 Này, nhiệm vụ đã được ban cho hắn, và nó sẽ không được ban cho hắn lần nữa.
17 Và kẻ nào giữ nhiệm vụ này thì được chỉ định làm phán quan ở Y Sơ Ra Ên, giống như nó đã có ở ngày xưa, để phân chia đất di sản của Thượng Đế cho con cháu của Ngài;
18 Và để xét đoán dân của Ngài bằng chứng ngôn của những người công chính, và bằng sự trợ giúp của các vị cố vấn của người ấy, theo đúng luật pháp của vương quốc mà các tiên tri của Thượng Đế đã ban ra.
19 Vì thật vậy, ta nói cho các ngươi hay, luật pháp của ta phải được tuân giữ trên đất này.
20 Không một kẻ nào được nghĩ rằng mình là người cai trị; mà Thượng Đế cần phải cai trị kẻ xét đoán, hay, nói một cách khác, kẻ khuyên bảo hay kẻ ngồi trên ghế xét xử, theo như lời khuyên bảo bởi ý riêng của Ngài.
21 Không một kẻ nào được phạm luật pháp của xứ sở, vì hễ ai tuân giữ luật pháp của Thượng Đế thì không cần phải phạm luật pháp của xứ sở.
22 Vậy nên, hãy vâng phục những quyền hành đang ngự trị, cho đến khi Đấng có quyền cai trị sẽ cai trị, và khuất phục mọi kẻ thù của Ngài dưới chân.
23 Này, những luật pháp mà các ngươi nhận được từ tay ta là những luật pháp của giáo hội, và trong phương diện này, các ngươi phải duy trì chúng. Này, đây là sự khôn ngoan.
24 Và giờ đây, như ta đã nói về tôi tớ Edward Partridge của ta, đất này là nơi cư ngụ của hắn, và của những người mà hắn đã chỉ định để làm cố vấn của hắn; và cũng là nơi cư ngụ của người được ta chỉ định để coi sóc nhà kho của ta;
25 Vậy nên, họ hãy đem gia đình của họ đến đất này, vì họ phải hội ý với nhau và với ta.
26 Vì này, điều không đúng cho ta khi phải ra lệnh về mọi việc; vì kẻ nào bị bắt buộc làm mọi việc, thì kẻ đó là một tôi tớ biếng nhác và không khôn ngoan; vậy nên kẻ đó không nhận được phần thưởng nào cả.
27 Thật vậy ta nói, con người phải biết thiết tha nhiệt thành với chính nghĩa, và làm được nhiều việc theo ý muốn của mình, và thực hiện nhiều điều ngay chính;
28 Vì quyền năng ở trong họ, mà qua đó họ có quyền quản lý chính mình. Và nếu con người làm được những điều tốt lành, thì không có lý do nào họ phải mất đi phần thưởng của mình.
29 Còn kẻ nào không làm gì hết mà chỉ đợi cho đến khi được truyền lệnh, và nhận lệnh truyền với tấm lòng ngờ vực, và tuân giữ lệnh truyền một cách biếng nhác, thì kẻ đó sẽ bị đoán phạt.
30 Ta là ai mà tạo sinh loài người, lời Chúa phán, rồi coi kẻ không tuân giữ các giáo lệnh của ta là vô tội?
31 Ta là ai, lời Chúa phán, mà đã hứa hẹn rồi không giữ trọn lời hứa?
32 Ta truyền lệnh nhưng loài người không tuân theo; ta hủy bỏ và rồi chúng chẳng nhận được phước lành.
33 Rồi chúng tự nhủ trong lòng: Đây không phải là công việc của Chúa, vì lời hứa của Ngài không được làm tròn. Nhưng khốn thay cho những kẻ đó, vì phần thưởng của chúng nằm đợi chúng từ dưới chớ không phải từ trên cao.
34 Và giờ đây, ta ban cho các ngươi thêm những chỉ thị về vùng đất này.
35 Theo sự thông sáng của ta thì tôi tớ Martin Harris của ta phải làm gương cho giáo hội, bằng cách đặt hết tiền bạc của hắn trước mặt vị giám trợ của giáo hội.
36 Và đây cũng là một luật pháp cho mọi người đến đất này để nhận phần thừa hưởng; và mọi người đều phải làm với tiền bạc của mình theo như luật pháp hướng dẫn.
37 Và cũng theo sự thông sáng thì phải mua đất tại Independence, để làm nơi cho nhà kho, và cũng làm nơi cho nhà in.
38 Và những chỉ thị khác về tôi tớ Martin Harris của ta sẽ được Thánh Linh ban cho hắn, để hắn có thể nhận được phần thừa hưởng mà hắn thấy là tốt;
39 Và hắn phải hối cải những tội lỗi của mình, vì hắn đã tìm kiếm lời khen ngợi của thế gian.
40 Và hãy để tôi tớ William W. Phelps của ta phục vụ trong chức vụ mà ta đã chỉ định cho hắn, và nhận được phần thừa hưởng của mình trên đất này;
41 Và hắn cũng cần phải hối cải, vì ta, là Chúa, không được hài lòng ở hắn, vì hắn đã tìm cách để vượt hơn người khác; và hắn không mấy nhu mì trước mặt ta.
42 Này, kẻ nào biết hối cải những tội lỗi của mình, thì kẻ đó sẽ được tha thứ, và ta, là Chúa, sẽ không còn nhớ tới những tội lỗi đó nữa.
43 Qua cách thức này, các ngươi có thể biết được một người có hối cải tội lỗi của mình không—này, kẻ đó sẽ thú tội và từ bỏ những tội lỗi đó.
44 Và giờ đây, thật vậy, ta nói về những anh cả còn lại của giáo hội của ta, chưa tới lúc để họ nhận phần thừa hưởng của mình trên đất này, còn phải nhiều năm nữa, trừ khi họ ước muốn điều đó qua sự cầu nguyện bởi đức tin, và chỉ khi nào nó được Chúa chỉ định cho họ.
45 Vì này, họ sẽ phải đi thúc đẩy dân chúng lại với nhau từ các nơi tận cùng của trái đất.
46 Vậy nên, các ngươi hãy cùng nhau tự quy tụ lại; và những ai không được chỉ định ở lại đất này, họ phải đi thuyết giảng phúc âm trong các vùng phụ cận; và sau đó họ phải trở về nhà mình.
47 Họ phải vừa đi vừa thuyết giảng, và làm chứng về lẽ thật ở khắp mọi nơi, cùng kêu gọi những kẻ giàu có, những người thượng lưu và những người hạ lưu, cùng những kẻ nghèo khó phải hối cải.
48 Và họ phải xây dựng các giáo hội, nếu có các dân cư trên thế gian biết hối cải.
49 Và một người đại diện phải được tiếng nói của giáo hội chỉ định cho giáo hội ở Ohio, để thu nhận tiền cho việc mua đất ở Si Ôn.
50 Và ta ban cho tôi tớ Sidney Rigdon của ta một lệnh truyền, là hắn phải viết lời mô tả đất Si Ôn, và lời tuyên bố về ý muốn của Thượng Đế, theo như nó sẽ được Thánh Linh cho hắn biết;
51 Và một bức thư với mẫu lạc quyên, được trình bày cho tất cả các chi nhánh giáo hội thấy, để thu tiền giao vào tay của vị giám trợ, của chính hắn hay người đại diện theo như hắn thấy là tốt hoặc theo như hắn hướng dẫn, để mua đất cho sự thừa hưởng của các con cái của Thượng Đế.
52 Vì này, thật vậy, ta nói cho các ngươi hay, Chúa muốn các môn đồ và các con cái loài người phải mở rộng lòng mình, để mua hết vùng đất này càng sớm càng tốt.
53 Này, đây là sự thông sáng. Họ phải làm như vậy, kẻo họ không nhận được phần thừa hưởng nào cả, ngoại trừ bằng cách đổ máu.
54 Và lại nữa, mỗi khi nhận được một phần đất nào thì các nhân công thuộc đủ loại phải được gửi đến đất này, để làm việc cho các thánh hữu của Thượng Đế.
55 Tất cả những công việc này phải được làm theo thứ tự; những đặc quyền của đất này thỉnh thoảng phải được vị giám trợ hay người đại diện của giáo hội công bố.
56 Và việc quy tụ không cần phải vội vàng, cũng không cần phải trốn tránh; nhưng nó phải được thực hiện theo lời khuyên bảo của các anh cả trong giáo hội đưa ra trong các buổi đại hội, theo sự hiểu biết mà thỉnh thoảng họ nhận được.
57 Và hãy để tôi tớ Sidney Rigdon của ta làm lễ cung hiến và biệt riêng đất này, và địa điểm dành cho đền thờ, lên Chúa.
58 Và hãy để một đại hội được tổ chức; và sau đó các tôi tớ Sidney Rigdon và Joseph Smith, Jr., của ta hãy trở về và Oliver Cowdery cũng phải trở về với họ, để hoàn thành công việc còn lại mà ta đã chỉ định cho họ trên đất cư ngụ của họ, còn những việc khác sẽ được chỉ định bởi các đại hội.
59 Và không một ai trên đường từ đất này được trở về mà không làm chứng về những gì mình biết và tin chắc.
60 Hãy để những gì đã được ban cho Ziba Peterson bị lấy đi khỏi hắn; và hắn chỉ phải là một tín đồ của giáo hội, và làm việc bằng đôi bàn tay mình cùng với các anh em khác, cho đến khi nào hắn bị trừng phạt đầy đủ về tất cả những tội lỗi của hắn; vì không những hắn không chịu thú tội, mà hắn còn tìm cách che giấu chúng nữa.
61 Hãy để các anh cả còn lại của chi nhánh giáo hội này, là những người đang đến đất này, mà một số trong họ là những người được phước quá nhiều, cũng tổ chức một đại hội trên đất này.
62 Và hãy để tôi tớ Edward Partridge của ta điều khiển đại hội mà sẽ do họ tổ chức.
63 Và hãy để họ cũng phải trở về, vừa đi vừa thuyết giảng phúc âm, làm chứng về những điều đã được tiết lộ cho họ biết.
64 Vì thật vậy, tiếng vang phải được xuất phát từ chốn này đến khắp thế gian, và tới tận những nơi xa xôi nhất trên trái đất—phúc âm phải được thuyết giảng cho mọi người, với những điềm triệu sẽ theo sau những ai tin.
65 Và này, Con của Người đến. A Men.