2022
Hãy Gọi Tôi Trước
Tháng Ba năm 2022


“Hãy Gọi Tôi Trước,” Liahona, tháng Ba/tháng Tư năm 2022.

Tiếng Nói của Thánh Hữu Ngày Sau: Những Phụ Nữ Đầy Đức Tin

Hãy Gọi Tôi Trước

Tôi mừng là mình đã không mất cơ hội giúp đỡ một chị phụ nữ là người cần tôi và cũng là người tôi cần.

Hình Ảnh
một phụ nữ lớn tuổi và một phụ nữ trẻ tuổi đang viếng thăm lẫn nhau

Khi tôi còn là một bà mẹ trẻ với đứa con đầu lòng, chồng tôi vẫn còn học đại học. Cả hai chúng tôi đều làm việc bán thời gian để kiếm sống.

Mong đợi một ngày được nghỉ làm, tôi đã lên kế hoạch xem một bộ phim cũ trên truyền hình. Đây là trước khi có DVD hoặc các dịch vụ phát trực tuyến.

Bộ phim đó sẽ bắt đầu chiếu vào thời điểm hoàn hảo—10 giờ sáng—lúc con trai của chúng tôi sẽ ngủ trưa. Phim có sự tham gia của Cary Grant, một trong những ngôi sao điện ảnh Hoa Kỳ mà tôi yêu thích.

Đêm trước ngày nghỉ dự kiến của tôi, chủ tịch Hội Phụ Nữ tiểu giáo khu đã gọi điện cho tôi. Một người bà trong tiểu giáo khu chúng tôi đã bị đột quỵ nhẹ và cần được chăm sóc vào ngày hôm sau cho đến khi con trai bà đi làm về.

“Đáng lẽ tôi sẽ tự mình làm việc này, nhưng tôi có khách đến thăm,” chủ tịch Hội Phụ Nữ nói. Chị ấy giải thích rằng chị không có ai khác để nhờ và đề nghị được trông nom con trai của chúng tôi trong lúc tôi chăm sóc cho bà. Tôi miễn cưỡng đồng ý.

Buổi sáng hôm sau, tôi gửi con trai ở chỗ chị và đi thăm bà. Tên của bà là Louise, và tôi chợt cảm thấy thương cảm cho bà. Bà cũng lớn tuổi như bà của tôi, người lúc ấy vừa mới qua đời.

Tôi giúp bà Louise mặc quần áo và sau đó chuẩn bị bữa sáng cho bà. Bà ấy ngồi xuống ghế và bật truyền hình lên. Chẳng bao lâu sau đó là 10 giờ sáng. Khi lướt qua nhiều kênh bằng cái điều khiển từ xa, bà ấy nói: “Truyền hình hôm nay không có gì để xem.”

Tôi ngập ngừng rồi nói: “Có một bộ phim của Cary Grant trên kênh 11 ạ.”

Bà ấy hỏi: “Thật à?”. “Tôi thích Cary Grant lắm!”

Chúng tôi xem bộ phim và rất thích nó. Sau đó, bà chia sẻ nhiều điều về cuộc đời bà khi bà ấy bằng tuổi tôi. Bà kể cho tôi về con trai của bà, và tôi kể cho bà nghe về con của mình. Bà nói về Giáo Hội và rằng bà nhớ Giáo Hội biết dường nào.

Khi con trai bà trở về, tôi hứa là tôi sẽ quay lại. Tôi nói với chủ tịch Hội Phụ Nữ rằng hãy gọi tôi trước nếu bà Louise cần bất cứ ai.

Khoảng hai tuần sau đó, bà Louise bị một cơn đột quỵ khác và qua đời trước khi tôi có cơ hội gặp lại bà ấy. Chúng tôi chỉ chia sẻ cùng nhau chín tiếng đồng hồ và một bộ phim, nhưng bà ấy đã trở thành một người bạn thân thiết. Tôi vẫn thường nghĩ về bà ấy.

Tôi biết ơn rằng mình đã không mất cơ hội giúp đỡ một người phụ nữ là người cần tôi—và cũng là người tôi cần, mặc dù tôi không nhận ra điều đó.