2010–2019
Những Người Truyền Giáo Là một Kho Tàng của Giáo Hội
Tháng mười 2011


Những Người Truyền Giáo Là một Kho Tàng của Giáo Hội

Tôi biết ơn rằng những người truyền giáo đã được Chúa kêu gọi, họ đáp ứng sự kêu gọi đó và hiện đang phục vụ trên khắp thế giới.

Một đêm nọ, cách đây nhiều năm, một người truyền giáo mới vừa được kêu gọi tên là Anh Cả Swan và người bạn đồng hành Nhật thâm niên hơn của anh đến thăm nhà chúng tôi. May mắn thay, tôi đang ở nhà nên đã mời họ vào. Khi tôi chào họ ở cửa, tôi chú ý đến cái áo khoác mà Anh Cả Swan đang mặc. Không hề suy nghĩ, tôi nói với anh: “Anh mặc cái áo khoác đẹp thật!” Tuy nhiên, đó không phải là một cái áo khoác mới mà là cái áo hơi bạc màu. Tôi nghĩ rằng cái áo khoác đó là cái áo mà một người truyền giáo phục vụ trước anh đã bỏ lại trong căn hộ của họ.

Anh Cả Swan lập tức đáp lời tôi, và thật là hoàn toàn trái ngược với điều tôi đang suy nghĩ. Bằng thứ tiếng Nhật vấp váp, anh ấy đã đáp: “Vâng, đây là một cái áo rất tốt. Cha tôi mặc cái áo này khi phục vụ với tư cách là người truyền giáo ở Nhật Bản cách đây hơn 20 năm.”

Cha của anh đã phục vụ trong Phái Bộ Truyền Giáo Japan Okayama. Và khi con trai của ông sắp đi phục vụ truyền giáo ở Nhật Bản, ông đã tặng cái áo đó cho con mình. Tấm hình này cho thấy cái áo mà hai cha con họ Swan đã mặc ở Nhật Bản.

Tôi rất cảm động khi nghe những lời đó của Anh Cả Swan. Và giờ đây tôi đã hiểu lý do tại sao Anh Cả Swan đã mặc cái áo khoác của cha mình trong khi anh ấy đi giảng đạo. Anh Cả Swan đã bắt đầu công việc truyền giáo bằng cách thừa hưởng tình yêu thương của cha mình dành cho nước Nhật và người dân Nhật.

Tôi chắc chắn rằng một số các anh chị em ở đây cũng đã trải qua một điều tương tự như vậy. Một số người truyền giáo phục vụ ở Nhật Bản đã nói với tôi rằng cha mẹ họ, ông nội, ông ngoại hay chú bác cậu của họ cũng phục vụ truyền giáo ở Nhật Bản.

Tôi xin chân thành bày tỏ tình yêu thương, lòng kính trọng, và cảm nghĩ biết ơn đến tất cả những người truyền giáo đã được giải nhiệm trở về nhà sau khi phục vụ trên khắp thế giới. Tôi chắc rằng những người các anh chị em đã giúp cải đạo đều không hề quên các anh chị em. “Chân của những kẻ ấy trên các núi xinh đẹp là dường nào … !”1

Tôi là một trong số những người cải đạo đó. Tôi được cải đạo lúc 17 tuổi, khi còn là học sinh trung học. Người truyền giáo thực hiện phép báp têm cho tôi là Anh Cả Rupp từ Idaho. Anh ấy mới vừa được giải nhiệm với tư cách là chủ tịch giáo khu ở Idaho. Tôi chưa gặp lại anh ấy kể từ khi tôi mới được báp têm, nhưng tôi đã trao đổi e-mail với anh ấy và nói chuyện điện thoại với anh ấy. Tôi không bao giờ quên anh ấy. Gương mặt hiền từ, vui vẻ của anh ghi sâu vào trí nhớ tôi. Anh ấy rất vui mừng khi biết rằng tôi mạnh khỏe.

Khi tôi 17 tuổi, tôi không thực sự hiểu biết về các sứ điệp mà những người truyền giáo đã giảng dạy cho tôi. Tuy nhiên, tôi có được một cảm nghĩ đặc biệt về những người truyền giáo, và tôi muốn trở thành giống như họ. Và tôi cảm nhận được tình yêu thương sâu đậm và lâu dài của họ.

Tôi xin được kể cho các anh chị em nghe về cái ngày tôi chịu phép báp têm. Đó là ngày 15 tháng Bảy, và là một ngày rất nóng nực. Một chị phụ nữ cũng chịu phép báp têm cùng ngày đó. Hồ báp têm do những người truyền giáo tự tay làm và trông chẳng hấp dẫn gì cả.

Chúng tôi được làm lễ xác nhận ngay sau khi chịu phép báp têm. Trước hết, chị phụ nữ ấy được Anh Cả Lloyd làm lễ xác nhận. Tôi ngồi với các tín hữu khác, nhắm mắt lại và lặng lẽ lắng nghe. Anh Cả Lloyd làm lễ xác nhận cho chị ấy và rồi anh bắt đầu ban phước cho chị ấy. Tuy nhiên, Anh Cả Lloyd ngừng nói, nên tôi mở mắt ra và chăm chú nhìn anh ấy.

Ngay cả đến ngày nay tôi còn có thể nhớ rõ cảnh tượng đó. Mặt của Anh Cả Lloyd ràn rụa nước mắt. Và lần đầu tiên trong đời mình, tôi đã kinh nghiệm việc được Đức Thánh Linh bao phủ. Và qua Đức Thánh Linh, tôi đã đạt được một sự hiểu biết chắc chắn rằng Anh Cả Lloyd yêu thương chúng tôi và rằng Thượng Đế cũng yêu thương chúng tôi.

Rồi đến lượt tôi được làm lễ xác nhận. Một lần nữa, cũng Anh Cả Lloyd làm lễ xác nhận. Anh đặt tay lên đầu tôi và xác nhận tôi là tín hữu của Giáo Hội, ban ân tứ Đức Thánh Linh và rồi anh bắt đầu ban phước. Và một lần nữa, anh ngừng nói. Tuy nhiên, lúc bấy giờ, tôi hiểu điều gì đang xảy ra. Tôi thật sự biết qua Đức Thánh Linh rằng những người truyền giáo yêu thương tôi và rằng Thượng Đế cũng yêu thương tôi.

Giờ đây tôi muốn nói một vài lời với những người truyền giáo hiện đang phục vụ trên khắp thế giới. Thái độ các anh chị em, và quan trọng hơn hết, tình yêu thương các anh chị em cho thấy đối với những người khác là những sứ điệp đầy ý nghĩa. Mặc dù tôi không hiểu hết ngay lập tức tất cả các giáo lý những người truyền giáo đã giảng dạy cho tôi, nhưng tôi đã cảm nhận được tình yêu thương lớn lao của họ và nhiều hành động nhân từ của họ đã dạy cho tôi biết những bài học quan trọng. Sứ điệp của các anh chị em chính là một sứ điệp về tình yêu thương, về niềm hy vọng và về đức tin. Thái độ và hành động của các anh chị em mời Thánh Linh đến và chính Thánh Linh làm cho chúng ta hiểu được những điều quan trọng. Điều tôi muốn nói cùng các anh chị em là qua tình yêu thương của mình, các anh chị em đang rao truyền tình yêu thương của Thượng Đế. Các anh chị em chính là một kho tàng của Giáo Hội này. Tôi vô cùng biết ơn tất cả các anh chị em về sự hy sinh và lòng tận tụy của các anh chị em.

Tôi cũng muốn nói với các anh chị em là những người truyền giáo tương lai. Trong gia đình tôi, có bốn trong số các con chúng tôi đã đi phục vụ truyền giáo, và đứa con thứ năm của chúng tôi sẽ vào Trung Tâm Huấn Luyện Truyền Giáo Provo vào cuối tháng này. Rồi năm tới, đứa con út của chúng tôi cũng dự định đi phục vụ truyền giáo sau khi tốt nghiệp trung học.

Vậy nên, tôi ngỏ lời cùng các con trai của tôi và cùng tất cả các em đang chuẩn bị phục vụ truyền giáo. Các em cần mang theo mình ba điều khi đi truyền giáo:

  1. Ước muốn để thuyết giảng phúc âm. Chúa muốn các em phải đi tìm các chiên của Ngài, và tìm ra họ.2 Những người trên thế giới đang chờ đợi các em. Xin hãy nhanh chóng đi đến nơi họ đang chờ. Không có một người nào cố gắng nhiều hơn những người truyền giáo để đi cứu những người khác. Tôi là một trong số những người được cứu đó.

  2. Phát triển chứng ngôn của mình. Chúa đòi hỏi “tấm lòng thành và tâm hồn đầy thiện chí” của các em.3

  3. Hãy yêu thương những người khác, cũng giống như Anh Cả Swan, là người đã mang theo khi đi truyền giáo cái áo khoác của cha mình và tình yêu thương của cha mình dành cho nước Nhật và những người dân Nhật.

Và đối với những người trong số các em không biết cách chuẩn bị như thế nào để đi phục vụ truyền giáo, thì xin hãy đến gặp vị giám trợ của mình. Tôi biết rằng vị ấy sẽ giúp đỡ các em.

Tôi biết ơn rằng những người truyền giáo đã được Chúa kêu gọi, họ đáp ứng sự kêu gọi đó và hiện đang phục vụ trên khắp thế giới. Tôi xin được nói với tất cả các anh chị em là những người truyền giáo yêu quý đã được giải nhiệm trở về nhà: Tôi thật sự biết ơn tất cả nỗ lực của các anh chị em. Các anh chị em chính là một kho tàng của Giáo Hội này. Và cầu xin cho các anh chị em tiếp tục là những người truyền giáo cũng như hành động giống như các môn đồ của Đấng Ky Tô.

Tôi làm chứng rằng chúng ta là con cái của Cha Thiên Thượng, Ngài yêu thương chúng ta, và Ngài đã gửi đến Con Trai Yêu Quý của Ngài, Chúa Giê Su Ky Tô, để chúng ta có thể một lần nữa trở lại nơi hiện diện của Ngài. Tôi nói những điều này trong thánh danh của Chúa Giê Su Ky Tô, A Men.